Phim kinh dị luôn có sức hút mạnh mẽ khi khơi gợi nỗi sợ hãi từ những điều gần gũi nhất trong cuộc sống. “Đừng Buông Tay” của đạo diễn Alexandre Aja đưa người xem vào một cuộc hành trình căng thẳng, xoay quanh câu chuyện về một người mẹ đơn thân vật lộn để bảo vệ các con khỏi những mối đe dọa vô hình mà chỉ mình bà nhìn thấy. Liệu đó có thực sự là nguy hiểm từ bên ngoài hay chính tâm trí tổn thương của bà mới là kẻ thù nguy hiểm nhất? Với bối cảnh ngột ngạt cùng những câu hỏi ám ảnh về tình mẫu tử, tâm lý, và sinh tồn, bộ phim này hứa hẹn mang đến nhiều cảm xúc lẫn lộn cho người xem.
Thông tin cơ bản về phim
- Tên tiếng Anh: Never Let Go
- Điểm IMDb: 5.5/10 (dựa trên 8400 phiếu bầu)
- Thể loại: Kinh dị, hồi hộp
- Đạo diễn: Alexandre Aja
- Diễn viên: Halle Berry, Anthony B. Jenkins, Stephanie Lavigne…
- Khởi chiếu: Ngày 08 tháng 11 năm 2024
- Quốc gia: Mỹ
- Thời lượng: 101 phút
- Giới hạn độ tuổi: 18+
Nội dung phim
“Đừng Buông Tay” kể về một gia đình ba người sống cô lập trong một ngôi nhà hẻo lánh để tránh khỏi một thế lực mà người mẹ (do Halle Berry thủ vai) tin rằng đang rình rập bên ngoài. Bà đã đặt ra quy tắc nghiêm ngặt: cả gia đình phải luôn buộc mình vào một sợi dây kết nối với căn nhà khi ra ngoài để tránh bị “nhiễm độc” bởi thế lực này. Điều đặc biệt là “ác quỷ” thường hiện lên dưới hình dạng những người thân quá cố, tuy nhiên chỉ có bà mới nhìn thấy chúng.
Hai người con trai của bà, Nolan và Samuel, bắt đầu mâu thuẫn khi Nolan nghi ngờ mọi thứ chỉ là sản phẩm tưởng tượng của mẹ, trong khi Samuel lại hoàn toàn tin tưởng vào lời mẹ nói. Khi nguồn cung thực phẩm cạn kiệt và căng thẳng gia đình tăng cao, cả ba buộc phải đối mặt với sự thật về “ác quỷ” và chính tâm trí của người mẹ.
Đánh giá tổng quan
“Đừng Buông Tay” không chỉ đơn thuần là một bộ phim kinh dị mà còn là một tác phẩm khám phá những nỗi sợ hãi sâu sắc và sự tổn thương tâm lý. Alexandre Aja, nổi tiếng với khả năng tạo dựng không khí hồi hộp, tiếp tục thử sức với một không gian hạn chế, nhưng lần này lại mang đến một giọng điệu khác biệt. Tuy nhiên, mặc dù ý tưởng ban đầu rất hấp dẫn, bộ phim lại gặp khó khăn trong việc truyền tải thông điệp rõ ràng và mạch lạc.
Bộ phim gợi nhớ đến “A Quiet Place”, nơi gia đình phải đấu tranh với những mối nguy hiểm vô hình. Tuy nhiên, Aja đã bổ sung thêm một yếu tố bí ẩn: liệu những “ác quỷ” mà người mẹ nhìn thấy có thực hay chỉ là sản phẩm của chấn thương tâm lý?
Khi Nolan bắt đầu nghi ngờ mẹ và Samuel vẫn tin tưởng, điều này tạo ra sự rạn nứt giữa hai anh em, dẫn đến xung đột về niềm tin và thực tại. Có thể nói, “Đừng Buông Tay” đặt ra nhiều câu hỏi thú vị nhưng lại không đưa ra câu trả lời thỏa đáng. Bộ phim dường như muốn truyền tải thông điệp về sức mạnh hủy diệt của chấn thương tâm lý và tình yêu mãnh liệt của một người mẹ, nhưng lại ôm đồm quá nhiều chủ đề mà không có sự kết nối chặt chẽ.
Khả năng diễn xuất và nhân vật
Halle Berry, trong vai người mẹ, là tâm điểm của bộ phim. Vai diễn này đòi hỏi cô thể hiện cả sự bảo vệ mãnh liệt lẫn dấu hiệu của sự bất ổn tâm lý. Tuy nhiên, màn trình diễn của Berry chưa đủ chiều sâu để làm nổi bật sự đấu tranh nội tâm giữa lý trí và sự điên loạn. Cô chủ yếu tập trung vào việc thể hiện một người mẹ cứng rắn, điều này khiến nhân vật thiếu phức tạp và không thuyết phục rằng cô có thể trở thành mối nguy hiểm cho chính con mình.
Một điều đáng tiếc là ý tưởng về một người mẹ “đã phát điên từ lâu” – vốn có thể trở thành điểm nhấn cho toàn bộ câu chuyện – lại không được khai thác triệt để. Bộ phim có cơ hội đào sâu vào những lớp chấn thương tâm lý của nhân vật nhưng lại bỏ qua để tập trung vào những yếu tố kém hấp dẫn hơn.
Kỹ thuật đạo diễn và âm nhạc
Điểm sáng lớn nhất của “Đừng Buông Tay” nằm ở kỹ thuật đạo diễn của Alexandre Aja và đội ngũ kỹ thuật của ông. Aja đã sử dụng khéo léo các chuyển động nền và khung hình để tạo ra không khí căng thẳng và ám ảnh. Những cảnh quay ở rừng sâu hay bên trong ngôi nhà đều được xử lý tốt, với ánh sáng và bố cục góp phần tăng thêm sự hồi hộp.
Âm nhạc của Robin Coudert cũng rất hiệu quả trong việc nâng cao tâm trạng. Từ những nốt nhạc rùng rợn khi mối nguy hiểm cận kề đến sự im lặng đáng sợ, phần âm thanh đóng vai trò quan trọng trong việc giữ chân khán giả.
Tuy nhiên, mặc dù sở hữu nhiều khoảnh khắc thị giác ấn tượng, bộ phim vẫn không thể vượt qua những hạn chế trong kịch bản. Các đoạn hồi hộp mạnh mẽ không được liên kết tốt với nhau, khiến tổng thể phim mất đi nhịp điệu cần thiết.

“Đừng Buông Tay” là một tác phẩm đầy tham vọng nhưng thiếu sự chặt chẽ và cân bằng trong cách thể hiện. Dù có những khoảnh khắc đáng nhớ về mặt hình ảnh, bộ phim không để lại ấn tượng lâu dài. Alexandre Aja đã thể hiện tài năng đạo diễn xuất sắc của mình, nhưng kịch bản kém sâu sắc và màn trình diễn chưa thuyết phục của Halle Berry đã kéo bộ phim xuống.
Có lẽ, đối với những người yêu thích phong cách của Aja, dự án tiếp theo của ông – “Crawl 2” sẽ là một tác phẩm đáng mong đợi hơn. Còn với “Đừng Buông Tay”, đây có lẽ là bộ phim mà người xem sẽ nhanh chóng “buông tay” khỏi tâm trí mình sau khi rời rạp.
“Đừng Buông Tay” mang đến một trải nghiệm điện ảnh đầy hứa hẹn, song lại hụt hơi trong việc truyền tải thông điệp và thể hiện nhân vật.